Dàn ý Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Lời của cây của nhà thơ Trần Hữu Thung. Mời các bạn tham khảo.
Dàn ý Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Lời của cây
1. Khi đang là hạt Cầm trong tay mình Chưa gieo xuống đất Hạt nằm lặng thinh.2. Khi hạt nảy mầm Nhú lên giọt sữa Mầm đã thì thầm Ghé tai nghe rõ. |
3. Mầm tròn nằm giữa Vỏ hạt làm nôi Nghe bàn tay vỗ Nghe tiếng ru hời .4. Mầm kiêng gió bấcKiêng nhất mưa giông Nghe mầm mở mắt Đón tia nắng hồng. |
5. Khi cây đã thành Nở vài lá bé Là nghe màu xanh Bắt đầu bập bẹ. 6. Rằng các bạn ơi Cây chính là tôi Nay mai sẽ lớn Góp xanh đất trời. (hs phải thuộc thơ) |
1. Mở bài:
– Mỗi ngày, chúng ta đón nhận âm thanh xào xạc của tiếng lá, sắc xanh dìu dịu của hàng cây. Phải chăng cây đã trở thành một phần thế giới của con người? Vì thế, cây còn là nguồn cảm hứng đa màu sắc để tác giả Trần Hữu Thung viết nên bài thơ “Lời của cây”.
– Bài thơ đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc trước tình yêu thương, trân trọng mà tác giả dành cho những mầm xanh thiên nhiên.
2. Thân bài:
– Với cách dẫn dắt thú vị cùng ngôn ngữ bình dị, tự nhiên, tác giả đã gợi lên quá trình sinh trưởng và phát triển của mầm cây, qua đó bày tỏ tình cảm của mình với cỏ cây thiên nhiên.
– Bài thơ có sáu khổ, được viết theo thể thơ bốn chữ, mỗi khổ thơ là mỗi bước sinh trưởng của mầm cây.
* Khổ thơ thứ nhất, bằng nghệ thuật nhân hóa, tác giả cho em hình dung hạt như cũng có tâm hồn. Khi đang là hạt, sự sống tiềm tàng, chưa được “đánh thức”, phát triển thành cây.
* Ở những khổ thơ tiếp theo, hạt bắt đầu nảy mầm, nhú lên những giọt sữa. Đọc câu thơ em như cảm nhận được hình ảnh mầm cây như giọt sữa đang tượng hình, đang nhú ra khỏi lớp vỏ, như nghe thấy những thanh âm thầm thì của mầm non. Rồi chiếc mầm non nớt dần lớn lên dưới sự ưu ái, chăm sóc, nâng niu, che chở “kiêng gió bấc”, “kiêng nhất mưa giống” và cả sự ban tặng của những tia nắng mặt trời dịu nhẹ, ấm áp.
Theo thời gian, từ nhũng chiếc hạt đã nảy những mầm non thành “vài lá bé” xanh tươi, “bập bẹ” tiếng nói. Vẫn với cách nhân hóa độc đáo của nhà thơ đã gợi nhiều liên tưởng thú vị. Cây chẳng khác gì một em bé, cũng nằm võng, cũng tập ê a. Một em bé được cha mẹ yêu thương bao nhiêu thì mầm xanh kia cũng cần yêu thương bấy nhiêu. Cả khi cây đã trưởng thành, cây cũng cần lắm tình yêu của loài người. Bởi lẽ cây là bạn của con người, cây cũng“góp xanh đất trời”, hứa hẹn một tương lai tươi sáng.
* Đến khổ thơ cuối cùng, cây trưởng thành và cất tiếng nói của mình, hoà vào mẹ thiên nhiên, hiểu được vai trò của mình trong việc tạo nên màu xanh cuộc đời.
– Biện pháp nghệ thuật nhân hoá được tác giả vận dụng tinh tế qua những hình ảnh “hạt nằm lặng thinh”, “mầm mở mắt”, đón tia nắng hồng” kết hợp cùng các động từ “nghe”, “ghé tai”,… không chỉ tạo nên nét sinh động của thiên nhiên mà còn thể hiện được những cảm xúc thương yêu, trìu mến, nâng niu, trân trọng của tác giả khi háo hức đón chờ những mầm cây nảy nở.
Không chỉ thể hiện tình yêu, sự giao hòa với thiên nhiên mà thông qua bài thơ, tác giả còn muốn gửi gắm đến chúng ta – những bạn đọc thân thiết những thông điệp sâu sắc: Hãy lắng nghe lời của cỏ cây loài vật để biết yêu thương, nâng đỡ sự sống ngay từ khi sự sống mới là những mầm non. Sâu sắc hơn, đó là mỗi con người, sự vật, dù là nhỏ bé, đều góp phần tạo nên sự sống như hạt mầm góp màu xanh cho đất trời.
3. Kết bài:
– Với những vần thơ hồn nhiên, trong sáng, hình ảnh thơ gần gũi, giọng thơ nhẹ nhàng, kết hợp nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo, bài thơ đã gợi lên trong em nhiều cảm xúc khó tả.
– Gấp trang sách lại, những hình ảnh trong trẻo, xinh xắn trong “Lời của cây” vẫn còn đọng mãi trong tâm trí em.
– Em thấy mình cần phải biết trân trọng, nâng niu và bảo vệ thiên nhiên, những mầm xanh sự sống.
Trên đây là Dàn ý Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Lời của cây của nhà thơ Trần Hữu Thung. Mời các bạn tham khảo thêm các bài viết khác của trang.
Xem thêm: